Bé gái 6 tuổi mồ côi mẹ, một mình chăm cha liệt giường

Trong khi các bạn cùng trang lứa vẫn còn đang nũng nịu trong sự yêu thương, chiều chuộng của ba mẹ thì cô bé 6 tuổi này đã phải làm những việc mà có khi nhiều người lớn cũng không thể làm nổi.

Mẹ mất, bố nằm liệt giường nên cô bé phải tự tay chăm sóc bản thân, lo lắng cho gia đình và còn chăm sóc cho bố của mình.

Nhân vật chính của câu chuyện này là cô bé Vương Tinh Mộng, 6 tuổi. Cô bé ở một làng nghèo thuộc tỉnh Xã Châu, TP Nam Dương, tỉnh Hà Nam. Cô bé khiến mọi người ngưỡng mộ bởi nghị lực phi thường của mình nhưng chính cô bé cũng khiến những bậc đã làm cha, làm mẹ phải xót xa.

Mẹ của Tiểu mất từ khi em mới được 2 tuổi. Mẹ của em qua đời vì bị bệnh bạch hầu. Khi đó, em sống với bà ngoại và bố. Tưởng chừng như khi mẹ mất đi rồi, ở với bố là trụ cột gia đình, có thể đi làm kiếm tiền cho em cuộc sống tốt đẹp. Thế nhưng trớ trêu thay, bố của Tiểu Mộng lại bị u não nằm liệt giường.

Trước đây, bố của Tiểu Mộng làm công nhân xây dựng, cho đến tháng 1/2018, bố của cô bé bị chẩn đoán u não. Sau khi bố của Tiểu Mộng mổ phẫu thuật xong, vì không có điều kiện cũng chẳng có tiền nên bố của em phải về nhà và tự dưỡng thương nhờ vào sự chăm sóc của bà ngoại và con gái 6 tuổi.

Nhìn vào hoàn cảnh của cô bé Tiểu Mộng ai cũng xót xa đau lòng. Mẹ qua đời, bố nằm liệt giường, Tiểu Mộng chẳng còn ai để nương tựa. Chỉ còn bà ngoại nhưng tuổi cũng đã cao, bà đã 56 tuổi rồi cũng không thể nào chăm sóc được nhiều cho Tiểu Mộng.

Mỗi ngày, Tiểu Mộng lại được bà ngoài đón em từ trường mẫu giáo về nhà. Dù còn ít tuổi nhưng Tiểu Mộng là một cô bé hiểu chuyện, biết yêu thương chăm sóc cho bố, cho bà. Công việc phụ cho bố như lau rửa, cho bố ăn uống, vệ sinh… đều do một tay Tiểu Mộng làm.

Mặc dù còn nhỏ tuổi như thế, nhưng lúc nào Tiểu Mộng cũng có ý thức tự giác rất cao. Vì hoàn cảnh gia đình vất vả như vậy, cô bé cũng chẳng đi đâu chơi, chỉ chăm chăm ở nhà giúp đỡ cho ngoại và bố mà thôi.

Cho dù phải cố gồng mình lên trước những khó khăn của cuộc sống, tuy nhiên Tiểu Mộng dù sao cũng vẫn chỉ là một đứa trẻ.

Có thể suy nghĩ của em giống như một người trưởng thành nhưng tâm trạng của em vẫn là một đứa trẻ, em khao khát có được tình yêu của mẹ.

Bởi vì các bạn cùng trang lứa của Tiểu Mộng lúc này vẫn đang được mẹ ôm ấp, cưng nựng và chiều chuộng trong yêu thương. Em mong có được điều đó lắm.

Có lần, Tiểu Mộng đã hỏi bà ngoại của em về mẹ rằng tại sao mẹ không đón cô bé, tại sao mẹ lại không cần cô bé. Thương cháu, bà ngoại chỉ biết đưa cho cô bé tấm ảnh của mẹ và nói rằng đây là mẹ của cô bé.

Kể từ đó, Tiểu Mộng luôn mang bức ảnh ấy bên người, cất giữ cẩn thận trong cặp sách, giống như lúc nào mẹ cũng ở bên cạnh em vậy.

Mỗi khi có ai hỏi về mẹ, Tiểu Mộng lại hồn nhiên trả lời rằng: “Mẹ cháu ở đây nè, trong cặp cháu này”. Câu nói này của cô bé khiến ai cũng xúc động rơi nước mắt. Thương cô bé nhiều mọi người lại càng lo cho tương lai sau này của cô bé.

Ngay sau khi câu chuyện về Tiểu Mộng được chia sẻ đã nhận được nhiều sự quan tâm của cộng đồng mạng. Nhiều nhà hảo tâm đã đến gia đình của cô bé để ủng hộ, hỗ trợ.

Nhiều người cũng mong muốn cuộc sống của cô bé sẽ sớm được cải thiện và mong rằng cô bé có thể đến trường để có được tương lại tươi sáng hơn sau này.

Tổng hợp

Related Posts

N͏͏g͏͏ư͏͏ờ͏͏i͏͏ p͏͏h͏͏ụ n͏͏ữ c͏͏ó “b͏͏ụn͏͏g͏͏ b͏͏ầ͏͏u͏͏” k͏͏h͏͏ổ͏͏n͏͏g͏͏ l͏͏ồ, l͏͏ớn͏͏ d͏͏ầ͏͏n͏͏ s͏͏u͏͏ố͏͏t͏͏ 2 n͏͏ăm͏͏

C͏͏á͏͏i͏͏ b͏͏ụn͏͏g͏͏ p͏͏h͏͏ìn͏͏h͏͏ t͏͏o͏͏ k͏͏h͏͏i͏͏ế͏͏n͏͏ c͏͏ô k͏͏h͏͏ôn͏͏g͏͏ t͏͏h͏͏ể͏͏ n͏͏ằm͏͏ n͏͏g͏͏ủ t͏͏h͏͏o͏͏ả͏͏i͏͏ m͏͏á͏͏i͏͏, t͏͏h͏͏ậ͏͏m͏͏ c͏͏h͏͏í n͏͏g͏͏ư͏͏ờ͏͏i͏͏ p͏͏h͏͏ụ n͏͏ữ n͏͏à͏͏y͏͏ c͏͏òn͏͏ r͏͏ơi͏͏ v͏͏à͏͏o͏͏ t͏͏ìn͏͏h͏͏ c͏͏ả͏͏n͏͏h͏͏ đ͏͏ứ͏͏n͏͏g͏͏ c͏͏ũn͏͏g͏͏ k͏͏h͏͏ôn͏͏g͏͏ đ͏͏ư͏͏ợc͏͏…

Na͏m͏ s͏i͏n͏h͏ b͏ị “u͏n͏g͏ t͏h͏ư͏ m͏áu͏” t͏r͏a͏o͏ b͏ằn͏g͏ t͏ốt͏ n͏g͏h͏i͏ệp͏ r͏ồi͏… r͏a͏ đ͏i͏

Ng͏u͏y͏ễn͏ Đô͏n͏g͏ Kh͏a͏n͏g͏ b͏ị u͏n͏g͏ t͏h͏ư͏ m͏áu͏ . Th͏ầy͏ c͏ô͏ đ͏ến͏ t͏â͏̣n͏ n͏h͏à t͏r͏a͏o͏ b͏ằn͏g͏ t͏ô͏́t͏ n͏g͏h͏i͏ệp͏ đ͏ể h͏o͏àn͏ t͏h͏àn͏h͏ t͏â͏m͏ n͏g͏u͏y͏ện͏ c͏ủa͏ b͏ạn͏. Kh͏a͏n͏g͏ q͏u͏a͏ đ͏ời͏…

M͏ắ͏͏͏͏͏͏c͏͏͏͏͏͏͏ d͏͏͏͏͏͏͏ị͏͏͏͏͏͏ t͏͏͏͏͏͏͏.ậ͏͏͏͏͏͏t͏͏͏͏͏͏͏ h͏͏͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏ế͏͏͏͏͏͏m͏͏͏͏͏͏͏ g͏͏͏͏͏͏͏ặ͏͏͏͏͏͏p͏͏͏͏͏͏͏ c͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏à͏͏͏͏͏͏o͏͏͏͏͏͏͏ đ͏͏͏͏͏͏͏ờ͏͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏

 D͏ị t͏ật͏ b͏ẩm͏ s͏i͏n͏h͏ k͏h͏i͏ến͏ c͏ậu͏ b͏é t͏r͏ô͏n͏g͏ n͏h͏ư͏ c͏ó 2 k͏h͏u͏ô͏n͏ m͏ặt͏ n͏ê͏n͏ đ͏i͏ đ͏â͏u͏, b͏é c͏ũn͏g͏ p͏h͏ải͏ h͏ứn͏g͏ c͏h͏ịu͏ n͏h͏ữn͏g͏ án͏h͏ m͏ắt͏ t͏ò m͏ò v͏à…

Bị͏͏͏ d͏͏͏͏ì r͏͏͏͏u͏͏͏͏ộ͏͏͏t͏͏͏͏ “t͏͏͏͏h͏͏͏͏i͏͏͏͏ê͏͏͏͏u͏͏͏͏ s͏͏͏͏ố͏͏͏n͏͏͏͏g͏͏͏͏” v͏͏͏͏ì 3 t͏͏͏͏r͏͏͏͏i͏͏͏͏ệ͏͏͏u͏͏͏͏ đ͏͏͏͏ồn͏͏͏͏g͏͏͏͏

B͏͏͏͏͏͏͏à͏͏͏͏͏ T͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏ắ͏͏͏͏͏m͏͏͏͏͏͏͏ k͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏ô͏͏n͏͏͏͏͏͏͏g͏͏͏͏͏͏͏ n͏͏͏͏͏͏͏g͏͏͏͏͏͏͏ờ͏͏͏͏͏ P͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏ư͏͏͏͏͏͏͏ợn͏͏͏͏͏͏͏g͏͏͏͏͏͏͏ l͏͏͏͏͏͏͏ạ͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏ c͏͏͏͏͏͏͏ó t͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏ể͏͏͏͏͏ n͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏ẫ͏͏͏͏͏n͏͏͏͏͏͏͏ t͏͏͏͏͏͏͏â͏͏͏͏͏͏͏m͏͏͏͏͏͏͏ t͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏ê͏͏͏͏͏͏͏u͏͏͏͏͏͏͏ s͏͏͏͏͏͏͏ố͏͏͏͏͏n͏͏͏͏͏͏͏g͏͏͏͏͏͏͏ c͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏á͏͏͏͏͏u͏͏͏͏͏͏͏ t͏͏͏͏͏͏͏r͏͏͏͏͏͏͏α͏͏i͏͏͏͏͏͏͏. ɓ͏͏͏é t͏͏͏͏͏͏͏͏r͏͏͏͏͏͏͏͏α͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏͏ 6 t͏͏͏͏͏͏͏͏u͏͏͏͏͏͏͏͏ổ͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏͏ ɓ͏͏͏ị͏͏͏͏͏ d͏͏͏͏͏͏͏͏ì r͏͏͏͏͏͏͏͏u͏͏͏͏͏͏͏͏ộ͏͏͏͏͏t͏͏͏͏͏͏͏͏ t͏͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏͏ê͏͏͏͏͏͏͏͏u͏͏͏͏͏͏͏͏ s͏͏͏͏͏͏͏͏ố͏͏͏͏͏n͏͏͏͏͏͏͏͏g͏͏͏͏͏͏͏͏ ʋ͏͏͏ì m͏͏͏͏͏͏͏͏ón͏͏͏͏͏͏͏͏ n͏͏͏͏͏͏͏͏ợ 3…

“Gư͏ơ͏n͏g͏ m͏ặt͏ q͏u͏ỷ” h͏àn͏h͏ h͏ạ t͏u͏ổi͏ x͏u͏â͏n͏

Tr͏ư͏a͏ 24/4, c͏h͏ún͏g͏ t͏ô͏i͏ đ͏ến͏ p͏h͏òn͏g͏ 512, k͏h͏o͏a͏ Ph͏ẫu͏ t͏h͏u͏ật͏ t͏ạo͏ h͏ìn͏h͏ – t͏h͏ẩm͏ m͏ỹ (Vi͏ện͏ Bỏn͏g͏ Qu͏ốc͏ g͏i͏a͏) đ͏ể g͏ặp͏ a͏n͏h͏ Cà Vă͏n͏ Xi͏ê͏n͏ (SN 1984)…

X͏e͏͏ k͏͏h͏͏ác͏͏h͏͏ v͏͏ư͏͏ợt͏͏ đ͏͏èn͏͏ đ͏͏ỏ g͏͏â͏͏y͏͏ t͏͏a͏͏i͏͏ n͏͏ạn͏͏ l͏͏i͏͏ê͏͏n͏͏ h͏͏o͏͏àn͏͏

T͏r͏͏ê͏͏n͏͏ t͏͏u͏͏y͏͏ến͏͏ đ͏͏ư͏͏ờn͏͏g͏͏ P͏h͏͏a͏͏n͏͏ N͏g͏͏ọc͏͏ H͏i͏͏ển͏͏, t͏͏h͏͏àn͏͏h͏͏ p͏͏h͏͏ố C͏à M͏a͏͏u͏͏, t͏͏ỉn͏͏h͏͏ C͏à M͏a͏͏u͏͏, m͏͏ột͏͏ x͏͏e͏͏ k͏͏h͏͏ác͏͏h͏͏ 16 c͏͏h͏͏ỗ, c͏͏h͏͏ạy͏͏ v͏͏ới͏͏ t͏͏ốc͏͏ đ͏͏ộ c͏͏a͏͏o͏͏ s͏͏a͏͏u͏͏ k͏͏h͏͏i͏͏ v͏͏ư͏͏ợt͏͏ đ͏͏èn͏͏…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *