Bị chụp lén khi bế con đi bán bút dạo, người đàn ông không ngờ nhờ con gái mà đổi đời một cách ngoạn mục

Cuộc sống muôn màu không biết “lên hương” bất cứ lúc nào, giống như người đàn ông dưới đây. Chỉ nhờ một vài bức ảnh chụp hai cha con khi anh đang đi bán bút dạo mà người đi đường chụp được, cuộc sống của hai cha con đã bước sang một trang mới hoàn toàn.

Một người vô danh bỗng chốc trở thành ngôi sao dưới thời đại công nghệ kỹ thuật số không còn là điều gì lạ lẫm.

Tuy nhiên, với hai cha con anh Abdul Halim al-Attar, một người tị nạn đến từ đất nước lúc nào cũng sục sôi “máu – lửa” Syria thì nhờ mạng xã hội mà cuộc sống của 2 bố con đã đã thay đổi một cách ngoạn mục.

Năm 2016, bức ảnh Abdul Halim al-Attar bế con gái ngủ gật trên vai đi khắp các con phố bán bút bi để kiếm sống qua ngày đã khiến cộng đồng mạng vô cùng xúc động.

Hình ảnh thương tâm của cô con gái đến giấc ngủ cũng không trọn vẹn và biểu cảm của Abdul Halim al-Attar với khuôn mặt đầy sự tuyệt vọng, đôi mắt rưng rưng như thể đống bút bi trên tay là tất cả tài sản mà hai cha con đang có.

Abdul Halim al-Attar tâm sự rằng, anh thực sự tuyệt vọng bởi vì khi còn ở đất nước của anh Syria anh và con gái không khổ thế này.

Anh cũng không nỡ để cô con gái bé bỏng của mình phải lang thang như này mà lẽ ra nó phải được đi học. Chính bản thân Abdul Halim al-Attar cũng đau xé lòng khi nhìn thấy những bức ảnh này.

Hai cha con đã chạy trốn khỏi các cuộc giao tranh ác liệt giữa quân đội Syria và quân nổi dậy ở trại Yarmouk.

Anh cũng cho biết rằng, khi cuộc chiến xảy ra, anh lo cho tính mạng của con gái, tên lửa ở đâu dội xuống khiến con bé trở nên hoảng loạn nên anh đã tìm cách rời khỏi trại tị nạn và đi bán bút bi trên đường kiếm sống.

Trước đây, anh từng làm việc tại một nhà máy làm kẹo ở Damascus, Syria và rồi anh chuyển đến thành phố thủ đô Beirut, Lebanon.

Đây là thành phố bão hòa dân tị nạn nên rất khó tìm được một công việc ổn định, hơn thế Abdul Halim al-Attar lại có thêm con gái nhỏ tên Reem nên lựa chọn công việc cũng khó khăn hơn.

Việc bán bút bi cũng không mang lại nguồn thu nhập cao, mỗi ngày chỉ vài đô la nhưng dù trong hoàn cảnh vất vả thế nào anh vẫn luôn cố gắng, chỉ cần có con bên cạnh và an toàn.

Dù cuộc sống khó khăn nhưng lúc nào anh cũng nở nụ cười trên môi. Anh tâm sự rằng có nhiều người hỏi vì sao anh cứ cười hoài như vậy thì anh trả lời rằng anh phải làm gì bây giờ, chẳng nhẽ lại khóc sao, được Chúa ban cho nụ cười thì anh cứ cười thôi.

Cuộc sống của hai cha con cứ như vậy trôi qua, cho đến khi có một người qua đường chụp lại bức ảnh của hai cha con trong lúc đang đi bán bút dạo trên phố Beirut thì cuộc đời hai cha con mới thực sự thay đổi hoàn toàn.

Sau khi bức ảnh về cha con anh được đăng tải, nó đã trở nên viral khắp các trang mạng xã hội và thậm chí cả cánh nhà báo, truyền thông đầy bất ngờ.

Không ai có thể hiểu được vì sao bức ảnh chụp 2 cha con anh lại đặc biệt đến như vậy. Còn Abdul thì cho rằng có thể tất cả là vì cô con gái Reem của anh

. Chính nhờ khuôn mặt ngây thơ, ngủ say trên vai của bố đã chạm đến trái tim của mỗi người.

Từ những hình ảnh đầy xúc động ấy, một nhà hoạt động và một nhà báo đến từ Na uy và Lebanon đã kêu gọi gây quỹ từ thiện và giúp đỡ gia đình Abdul. Điều kỳ diệu là chỉ trong vòng nửa tiếng đã thu về số tiền 115 triệu đồng.

Và con số cuối cùng họ quyên góp được là 4,3 tỷ đồng. Số tiền này thực sự đã mang đến một cuộc sống như trong mơ với Abdul. Anh và hai con đã có được một căn nhà khang trang và các con của anh đều được đến trường.

Gissur Simonarson, một nhà hoạt động đến từ Oslo, Na Uy và Carol Malouf, một nhà báo người Lebanon, đã kêu gọi các nhà hảo tâm đóng góp, gây quỹ giúp đỡ gia đình Abdul, gồm anh và 2 con.

Số tiền khi đó thu về được là 5.000 USD (hơn 115 triệu đồng theo tỷ giá hiện tại) chỉ trong vòng nửa tiếng. Con số cuối cùng mà họ nhận được là 190.000 USD (4,3 tỷ đồng theo tỷ giá hiện tại).

Số tiền này đủ cho Abdul bắt đầu một cuộc sống mới, đầy đủ hơn với 2 con. Cả gia đình giờ đã có một căn nhà khang trang, các con của Abdul thì được đến trường học tập.

Tổng hợp

Related Posts

N͏͏g͏͏ư͏͏ờ͏͏i͏͏ p͏͏h͏͏ụ n͏͏ữ c͏͏ó “b͏͏ụn͏͏g͏͏ b͏͏ầ͏͏u͏͏” k͏͏h͏͏ổ͏͏n͏͏g͏͏ l͏͏ồ, l͏͏ớn͏͏ d͏͏ầ͏͏n͏͏ s͏͏u͏͏ố͏͏t͏͏ 2 n͏͏ăm͏͏

C͏͏á͏͏i͏͏ b͏͏ụn͏͏g͏͏ p͏͏h͏͏ìn͏͏h͏͏ t͏͏o͏͏ k͏͏h͏͏i͏͏ế͏͏n͏͏ c͏͏ô k͏͏h͏͏ôn͏͏g͏͏ t͏͏h͏͏ể͏͏ n͏͏ằm͏͏ n͏͏g͏͏ủ t͏͏h͏͏o͏͏ả͏͏i͏͏ m͏͏á͏͏i͏͏, t͏͏h͏͏ậ͏͏m͏͏ c͏͏h͏͏í n͏͏g͏͏ư͏͏ờ͏͏i͏͏ p͏͏h͏͏ụ n͏͏ữ n͏͏à͏͏y͏͏ c͏͏òn͏͏ r͏͏ơi͏͏ v͏͏à͏͏o͏͏ t͏͏ìn͏͏h͏͏ c͏͏ả͏͏n͏͏h͏͏ đ͏͏ứ͏͏n͏͏g͏͏ c͏͏ũn͏͏g͏͏ k͏͏h͏͏ôn͏͏g͏͏ đ͏͏ư͏͏ợc͏͏…

Na͏m͏ s͏i͏n͏h͏ b͏ị “u͏n͏g͏ t͏h͏ư͏ m͏áu͏” t͏r͏a͏o͏ b͏ằn͏g͏ t͏ốt͏ n͏g͏h͏i͏ệp͏ r͏ồi͏… r͏a͏ đ͏i͏

Ng͏u͏y͏ễn͏ Đô͏n͏g͏ Kh͏a͏n͏g͏ b͏ị u͏n͏g͏ t͏h͏ư͏ m͏áu͏ . Th͏ầy͏ c͏ô͏ đ͏ến͏ t͏â͏̣n͏ n͏h͏à t͏r͏a͏o͏ b͏ằn͏g͏ t͏ô͏́t͏ n͏g͏h͏i͏ệp͏ đ͏ể h͏o͏àn͏ t͏h͏àn͏h͏ t͏â͏m͏ n͏g͏u͏y͏ện͏ c͏ủa͏ b͏ạn͏. Kh͏a͏n͏g͏ q͏u͏a͏ đ͏ời͏…

M͏ắ͏͏͏͏͏͏c͏͏͏͏͏͏͏ d͏͏͏͏͏͏͏ị͏͏͏͏͏͏ t͏͏͏͏͏͏͏.ậ͏͏͏͏͏͏t͏͏͏͏͏͏͏ h͏͏͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏ế͏͏͏͏͏͏m͏͏͏͏͏͏͏ g͏͏͏͏͏͏͏ặ͏͏͏͏͏͏p͏͏͏͏͏͏͏ c͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏à͏͏͏͏͏͏o͏͏͏͏͏͏͏ đ͏͏͏͏͏͏͏ờ͏͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏

 D͏ị t͏ật͏ b͏ẩm͏ s͏i͏n͏h͏ k͏h͏i͏ến͏ c͏ậu͏ b͏é t͏r͏ô͏n͏g͏ n͏h͏ư͏ c͏ó 2 k͏h͏u͏ô͏n͏ m͏ặt͏ n͏ê͏n͏ đ͏i͏ đ͏â͏u͏, b͏é c͏ũn͏g͏ p͏h͏ải͏ h͏ứn͏g͏ c͏h͏ịu͏ n͏h͏ữn͏g͏ án͏h͏ m͏ắt͏ t͏ò m͏ò v͏à…

Bị͏͏͏ d͏͏͏͏ì r͏͏͏͏u͏͏͏͏ộ͏͏͏t͏͏͏͏ “t͏͏͏͏h͏͏͏͏i͏͏͏͏ê͏͏͏͏u͏͏͏͏ s͏͏͏͏ố͏͏͏n͏͏͏͏g͏͏͏͏” v͏͏͏͏ì 3 t͏͏͏͏r͏͏͏͏i͏͏͏͏ệ͏͏͏u͏͏͏͏ đ͏͏͏͏ồn͏͏͏͏g͏͏͏͏

B͏͏͏͏͏͏͏à͏͏͏͏͏ T͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏ắ͏͏͏͏͏m͏͏͏͏͏͏͏ k͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏ô͏͏n͏͏͏͏͏͏͏g͏͏͏͏͏͏͏ n͏͏͏͏͏͏͏g͏͏͏͏͏͏͏ờ͏͏͏͏͏ P͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏ư͏͏͏͏͏͏͏ợn͏͏͏͏͏͏͏g͏͏͏͏͏͏͏ l͏͏͏͏͏͏͏ạ͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏ c͏͏͏͏͏͏͏ó t͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏ể͏͏͏͏͏ n͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏ẫ͏͏͏͏͏n͏͏͏͏͏͏͏ t͏͏͏͏͏͏͏â͏͏͏͏͏͏͏m͏͏͏͏͏͏͏ t͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏ê͏͏͏͏͏͏͏u͏͏͏͏͏͏͏ s͏͏͏͏͏͏͏ố͏͏͏͏͏n͏͏͏͏͏͏͏g͏͏͏͏͏͏͏ c͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏á͏͏͏͏͏u͏͏͏͏͏͏͏ t͏͏͏͏͏͏͏r͏͏͏͏͏͏͏α͏͏i͏͏͏͏͏͏͏. ɓ͏͏͏é t͏͏͏͏͏͏͏͏r͏͏͏͏͏͏͏͏α͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏͏ 6 t͏͏͏͏͏͏͏͏u͏͏͏͏͏͏͏͏ổ͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏͏ ɓ͏͏͏ị͏͏͏͏͏ d͏͏͏͏͏͏͏͏ì r͏͏͏͏͏͏͏͏u͏͏͏͏͏͏͏͏ộ͏͏͏͏͏t͏͏͏͏͏͏͏͏ t͏͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏͏ê͏͏͏͏͏͏͏͏u͏͏͏͏͏͏͏͏ s͏͏͏͏͏͏͏͏ố͏͏͏͏͏n͏͏͏͏͏͏͏͏g͏͏͏͏͏͏͏͏ ʋ͏͏͏ì m͏͏͏͏͏͏͏͏ón͏͏͏͏͏͏͏͏ n͏͏͏͏͏͏͏͏ợ 3…

“Gư͏ơ͏n͏g͏ m͏ặt͏ q͏u͏ỷ” h͏àn͏h͏ h͏ạ t͏u͏ổi͏ x͏u͏â͏n͏

Tr͏ư͏a͏ 24/4, c͏h͏ún͏g͏ t͏ô͏i͏ đ͏ến͏ p͏h͏òn͏g͏ 512, k͏h͏o͏a͏ Ph͏ẫu͏ t͏h͏u͏ật͏ t͏ạo͏ h͏ìn͏h͏ – t͏h͏ẩm͏ m͏ỹ (Vi͏ện͏ Bỏn͏g͏ Qu͏ốc͏ g͏i͏a͏) đ͏ể g͏ặp͏ a͏n͏h͏ Cà Vă͏n͏ Xi͏ê͏n͏ (SN 1984)…

X͏e͏͏ k͏͏h͏͏ác͏͏h͏͏ v͏͏ư͏͏ợt͏͏ đ͏͏èn͏͏ đ͏͏ỏ g͏͏â͏͏y͏͏ t͏͏a͏͏i͏͏ n͏͏ạn͏͏ l͏͏i͏͏ê͏͏n͏͏ h͏͏o͏͏àn͏͏

T͏r͏͏ê͏͏n͏͏ t͏͏u͏͏y͏͏ến͏͏ đ͏͏ư͏͏ờn͏͏g͏͏ P͏h͏͏a͏͏n͏͏ N͏g͏͏ọc͏͏ H͏i͏͏ển͏͏, t͏͏h͏͏àn͏͏h͏͏ p͏͏h͏͏ố C͏à M͏a͏͏u͏͏, t͏͏ỉn͏͏h͏͏ C͏à M͏a͏͏u͏͏, m͏͏ột͏͏ x͏͏e͏͏ k͏͏h͏͏ác͏͏h͏͏ 16 c͏͏h͏͏ỗ, c͏͏h͏͏ạy͏͏ v͏͏ới͏͏ t͏͏ốc͏͏ đ͏͏ộ c͏͏a͏͏o͏͏ s͏͏a͏͏u͏͏ k͏͏h͏͏i͏͏ v͏͏ư͏͏ợt͏͏ đ͏͏èn͏͏…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *