Số phận không may mắn khiến cô gái này không có được một than hình bình thường như biết bao người khác. Bởi vậy nên mọi sinh hoạt đều cực khổ vô cùng.
Trần Thị Thanh (SN 1990), năm nay đã 32 tuổi, thế nhưng điều đáng nói là thân hình và trí tuệ chỉ như một đứa trẻ lên ba. Mẹ của Thanh là bà Nguyễn Thị Điểm (sinh năm 1962) suốt hơn 30 năm đều khao khát nghe được tiếng gọi cha, mẹ từ chính con gái của mình nhưng đều bất lực.
Hiện tại cả gia đình đang sống ở thôn Phúc Thượng, xã Hợp Lý, huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam. Chỉ cần đến đầu xã, hỏi thăm gia đình bà Điểm, ai ai cũng biết. Cô con gái bà Điểm từng một thời bị bàn tán xôn xao vì mắc căn bệnh lạ, cuộc sống gia đình lại nghèo túng, đúng là “đã nghèo còn mắc cái eo”.
Trong căn nhà đơn sơ, cũ kỹ chỉ rộng chừng 15 mét vuông, bà Điểm ngồi thẫn thờ trước cửa. Cô con gái ở trong nhà năm nay đã 32 tuổi chỉ có thể nằm im một chỗ. Chốc chốc, bà Điểm lại nhìn con gái rồi thở dài não nề.
Bà Điểm cho hay năm 1982, bà kết hôn với ông Thiết, sinh năm 1962. Ông bà sinh được 4 con gái, Thanh được sinh vào năm 1990. Những tháng đầu đời, Thanh cũng phát triển bình thường như biết bao em nhỏ khác.

Thế nhưng khoảng 4 tháng tuổi, sau trận ốm nặng, trên cơ thể Thanh nổi nhiều hạch và từ đó, cô bé trông phát triển về thể chất lẫn trí tuệ nữa.
Thấy con gái mắc bệnh, ông bà cũng đưa đi khám ở bệnh viện tỉnh nhưng bác sĩ cũng cho hay không tìm ra nguyên nhân và khuyên gia đình nên đưa lên bệnh viện tuyến Trung ương.
Nhà nghèo, lại nheo nhóc vì đông con, ông bà Điểm đành đưa con gái út về nhà, bởi lúc đó cái ăn còn chẳng đủ, nói gì đến chuyện cho con đi khám bệnh. Chưa kể còn tiền thuốc thang chạy chữa sẽ kiếm đâu ra.

Thương con nhưng đành bất lực, bà Điểm chỉ biết nuốt nước mắt vào trong, với mấy sào ruộng, sức khỏe chồng ngày càng yếu, suốt đời chỉ đi làm thuê làm mướn nuôi con thơ, may mắn lắm thì đủ ăn, không thi bữa đói bữa no.

Dù đã ngoài 32 tuổi nhưng hiện tại Thanh chỉ nặng 12kg và chưa cao 70cm. bà điểm dù đã hơn 60 tuổi nhưng ngày nào cũng như chăm con mọn.
Nhiều lần, cho Thanh đi ngoài đường, người ta lầm tưởng con còn quá nhỏ, để cho con đi lang thang một mình mà không sợ sao. Lúc đó, bà Điểm chỉ biết cười trừ mà thôi.
Vì mắc bệnh nên không được đi học, Thanh chẳng có bạn bè nào ngoài những bức tường quanh nhà và những vật nuôi trong gia đình. Bằng tuổi với Thanh, các cô gái đã trở thành vợ, thành mẹ.
Thanh chỉ có mẹ là người bạn thân thiết nhất, cùng vì con gái đáng thương mà chưa khi nào bà Điểm dám đau ốm hay than thở lấy một lời.

Thỉnh thoảng, khi được mua cho những món đồ mới, Thanh cũng thích thú lắm nhưng cách biểu hiện cũng chẳng khác nào các em nhỏ. Thanh khoe quần áo mới, thích đồ đẹp, thích chơi với những cháu nhỏ chỉ tầm bằng thân hình của mình mà thôi.
Bà Điểm cũng tâm sự, cuộc đời bà chưa khi nào được vui, bà nhìn con mỗi ngày mà thương con vô hạn. Giờ con lớn tuổi rồi, chẳng có điều kiện cho con đi chạy chữa, chắc có lẽ, số trời đã định, bà cũng đành sống hết phần đời buồn tẻ của mình với con.
Sống lâu trong nỗi buồn, giờ đây bà Điểm đã vô cảm, bà chỉ dồn mọi sự quan tâm vào việc chăm con. Dù Thanh chẳng thế nói được như nhiều em nhỏ khác nhưng bà hiểu, Thanh rất tương mẹ.
Bà Điểm cho hay có nhiều nhà hảo tâm cũng về giúp đỡ gia đình bà nhưng bà không đồng ý, người ta muốn mang Thanh đi nuôi, nếu xa con, bà sẽ rất nhớ con.

Hiện tại, Thanh ngồi quá nhiều một bên nên cơ thể bị lệch, việc đi lại càng khó khan hơn. Một bên hông và bụng phình to, một bên còn lại góp vào khiến việc đi lại càng khó khăn hơn trước.
Nói về hoàn cảnh của gia đình bà Điểm, chị Thủy – hàng xóm cho hay ai cũng thương Thanh khi chứng kiến hoàn cảnh của cô bé. Hơn 30 tuổi đầu, bố mẹ nuôi mãi không lớn, đi đâu cũng khó khan phải lết từng bước, vệ sinh, ăn uống cũng phải nhờ đến mẹ của mình. Trước đây khi còn đi được, Thanh thường đi loanh quanh hàng xóm chơi, nhưng từ khi yếu quá, bé chỉ có thể nằm một chỗ.
Ông Nguyễn Văn Đấu – Trưởng thôn Phúc Thượng cũng cho hay gia đình bà Điểm là gia đình khó khăn, bản than con gái lại mắc bệnh nên gia đình khánh kiệt. Ông cũng mong các nhà hảo tâm sẽ giúp đỡ để gia đình vượt qua hoàn cảnh khó khăn hiện tại.
Tổng hợp