Giỏi kiếm tiền cả trăm triệu/tháng, chàng trai không tay hiếu thảo khiến nhiều người ngưỡng mộ: Ngày nào cũng bổ củi giúp mẹ

Một người bình thường, có đủ các bộ phận của cơ thể nhưng cũng chưa chắc có thể làm ra 100 triệu đồng mỗi tháng như chàng thanh niên khuyết tật này. Bên cạnh đó, anh còn khiến nhiều người ngưỡng mộ bởi không chỉ giỏi giang mà còn là một người con hiếu thảo với mẹ.

Trường hợp mà chúng tôi nhắc đến ở đây chính là anh Chen Zifang, 27 tuổi, ở quận Ba Đông, tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc. Mặc dù bị dị tật bẩm sinh mất đi 2 cánh tay nhưng tạo hóa lại bù cho anh một đôi chân “đa năng”, có thể làm mọi thứ giống như những người lành lặn khác.

Nói gì thì nói chứ đây cũng là một sự cố gắng không mệt mỏi của bản thân anh Chen Zifang và thêm nữa là một lời khẳng định “tàn nhưng không phế”.

Anh có thể dùng chân để chải đầu, ăn cơm, tắm giặt, gõ tin nhắn, mặc quần áo, làm việc nhà như cắt rau, chặt gỗ… Tất cả đều từ đôi chân khéo léo của anh. Không chỉ vậy, anh còn có đầu óc kinh doanh, anh đã gây dựng và điều hành một công ty riêng có lợi nhuận cao.

Thấy được thế mạnh từ các trang web thương mại điện tử, anh đã phát triển công ty từ hai bàn tay trắng. Mỗi tháng thu nhập của anh gần 100 triệu đồng, gấp đôi với thu nhập bình quân hàng tháng của người dân nơi đây.

Mặc dù làm ra nhiều tiền như vậy, lại mang một thân thể không lành lặn, nhưng Chen Zifang là một chàng trai hiếu thảo với mẹ. Biết mẹ lo lắng và buồn phiền vì sinh ra một người con lành lặn, cho nên anh lúc nào cũng cố gắng giúp đỡ và bù đắp cho mẹ để mẹ khỏi bận tâm.

Mọi công việc vặt trong nhà, làm việc đồng áng hay chặt củi anh cũng vẫn thường xuyên giúp đỡ cho mẹ. Ngày làm việc cho mẹ, đêm đến anh Chen Zifang lại làm việc của mình.

Lúc nào anh cũng thức rất muộn để tư vấn cho khách hàng qua mạng. Vì là một người con hiếu thảo, chăm chỉ, lại giỏi giang, anh Chen Zifang đã trở thành niềm tự hào của cả gia đình.

Với một người bình thường, nếu không được học hành tử tế thì cũng không thể nào gõ bàn phím máy tính được chứ đừng nói đến người không tay như anh.

Ấy vậy mà anh lại sử dụng chính bàn chân của mình để đánh máy tính, thậm chí là đánh rất nhanh và tốt là đằng khác. Anh thực sự khiến nhiều người cảm phục bởi nghị lực vươn lên của anh.

Vẫn biết rằng bản thân là một người khuyết tật, không có được thân thể lành lặn như những người khác nhưng anh không buông xuôi, lúc nào cũng cố gắng phấn đấu, phấn đấu hết sức mình để trở thành người có ích cho xã hội.

Thấy hình ảnh của anh Chen Zifang, chúng ta lại nhớ hình ảnh chàng trai Đặng Minh Tuấn. Anh từng chết lâm sàng đến 3 lần sau tai nạn giao thông nên có khả năng phải nằm một chỗ cả đời.

Tuy nhiên không vì thế mà anh buông xuôi, chỉ với 1 ngón tay anh cầm các thứ, tập gõ bàn phím, tập làm vlog để phụ đỡ mẹ. Thành quả cho sự cố gắng của bản thân là anh đã trở thành Trợ lý Tổng giám đốc cho một công ty chuyên hỗ trợ người khuyết tật vào năm 2017.

Sau biến cố, anh Tuấn đã cố gắng tự mình vươn lên hoàn cảnh.

Từ những tấm gương người khuyết tật trên chúng ta mới thấy được nghị lực sống mãnh liệt của con người, cho dù khó khăn, chông gai nhưng họ có cố gắng vươn lên, biến nghịch cảnh thành sức mạnh và họ đã có được những thành công lớn.

Cuộc đời không hoàn hảo, bất công nhiều nhưng họ đã khẳng định một điều rằng họ tàn nhưng không phế và vẫn có được cuộc sống thành công như bao người lành lặn khác.

Tổng hợp

Related Posts

N͏͏g͏͏ư͏͏ờ͏͏i͏͏ p͏͏h͏͏ụ n͏͏ữ c͏͏ó “b͏͏ụn͏͏g͏͏ b͏͏ầ͏͏u͏͏” k͏͏h͏͏ổ͏͏n͏͏g͏͏ l͏͏ồ, l͏͏ớn͏͏ d͏͏ầ͏͏n͏͏ s͏͏u͏͏ố͏͏t͏͏ 2 n͏͏ăm͏͏

C͏͏á͏͏i͏͏ b͏͏ụn͏͏g͏͏ p͏͏h͏͏ìn͏͏h͏͏ t͏͏o͏͏ k͏͏h͏͏i͏͏ế͏͏n͏͏ c͏͏ô k͏͏h͏͏ôn͏͏g͏͏ t͏͏h͏͏ể͏͏ n͏͏ằm͏͏ n͏͏g͏͏ủ t͏͏h͏͏o͏͏ả͏͏i͏͏ m͏͏á͏͏i͏͏, t͏͏h͏͏ậ͏͏m͏͏ c͏͏h͏͏í n͏͏g͏͏ư͏͏ờ͏͏i͏͏ p͏͏h͏͏ụ n͏͏ữ n͏͏à͏͏y͏͏ c͏͏òn͏͏ r͏͏ơi͏͏ v͏͏à͏͏o͏͏ t͏͏ìn͏͏h͏͏ c͏͏ả͏͏n͏͏h͏͏ đ͏͏ứ͏͏n͏͏g͏͏ c͏͏ũn͏͏g͏͏ k͏͏h͏͏ôn͏͏g͏͏ đ͏͏ư͏͏ợc͏͏…

Na͏m͏ s͏i͏n͏h͏ b͏ị “u͏n͏g͏ t͏h͏ư͏ m͏áu͏” t͏r͏a͏o͏ b͏ằn͏g͏ t͏ốt͏ n͏g͏h͏i͏ệp͏ r͏ồi͏… r͏a͏ đ͏i͏

Ng͏u͏y͏ễn͏ Đô͏n͏g͏ Kh͏a͏n͏g͏ b͏ị u͏n͏g͏ t͏h͏ư͏ m͏áu͏ . Th͏ầy͏ c͏ô͏ đ͏ến͏ t͏â͏̣n͏ n͏h͏à t͏r͏a͏o͏ b͏ằn͏g͏ t͏ô͏́t͏ n͏g͏h͏i͏ệp͏ đ͏ể h͏o͏àn͏ t͏h͏àn͏h͏ t͏â͏m͏ n͏g͏u͏y͏ện͏ c͏ủa͏ b͏ạn͏. Kh͏a͏n͏g͏ q͏u͏a͏ đ͏ời͏…

M͏ắ͏͏͏͏͏͏c͏͏͏͏͏͏͏ d͏͏͏͏͏͏͏ị͏͏͏͏͏͏ t͏͏͏͏͏͏͏.ậ͏͏͏͏͏͏t͏͏͏͏͏͏͏ h͏͏͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏ế͏͏͏͏͏͏m͏͏͏͏͏͏͏ g͏͏͏͏͏͏͏ặ͏͏͏͏͏͏p͏͏͏͏͏͏͏ c͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏à͏͏͏͏͏͏o͏͏͏͏͏͏͏ đ͏͏͏͏͏͏͏ờ͏͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏

 D͏ị t͏ật͏ b͏ẩm͏ s͏i͏n͏h͏ k͏h͏i͏ến͏ c͏ậu͏ b͏é t͏r͏ô͏n͏g͏ n͏h͏ư͏ c͏ó 2 k͏h͏u͏ô͏n͏ m͏ặt͏ n͏ê͏n͏ đ͏i͏ đ͏â͏u͏, b͏é c͏ũn͏g͏ p͏h͏ải͏ h͏ứn͏g͏ c͏h͏ịu͏ n͏h͏ữn͏g͏ án͏h͏ m͏ắt͏ t͏ò m͏ò v͏à…

Bị͏͏͏ d͏͏͏͏ì r͏͏͏͏u͏͏͏͏ộ͏͏͏t͏͏͏͏ “t͏͏͏͏h͏͏͏͏i͏͏͏͏ê͏͏͏͏u͏͏͏͏ s͏͏͏͏ố͏͏͏n͏͏͏͏g͏͏͏͏” v͏͏͏͏ì 3 t͏͏͏͏r͏͏͏͏i͏͏͏͏ệ͏͏͏u͏͏͏͏ đ͏͏͏͏ồn͏͏͏͏g͏͏͏͏

B͏͏͏͏͏͏͏à͏͏͏͏͏ T͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏ắ͏͏͏͏͏m͏͏͏͏͏͏͏ k͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏ô͏͏n͏͏͏͏͏͏͏g͏͏͏͏͏͏͏ n͏͏͏͏͏͏͏g͏͏͏͏͏͏͏ờ͏͏͏͏͏ P͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏ư͏͏͏͏͏͏͏ợn͏͏͏͏͏͏͏g͏͏͏͏͏͏͏ l͏͏͏͏͏͏͏ạ͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏ c͏͏͏͏͏͏͏ó t͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏ể͏͏͏͏͏ n͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏ẫ͏͏͏͏͏n͏͏͏͏͏͏͏ t͏͏͏͏͏͏͏â͏͏͏͏͏͏͏m͏͏͏͏͏͏͏ t͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏ê͏͏͏͏͏͏͏u͏͏͏͏͏͏͏ s͏͏͏͏͏͏͏ố͏͏͏͏͏n͏͏͏͏͏͏͏g͏͏͏͏͏͏͏ c͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏á͏͏͏͏͏u͏͏͏͏͏͏͏ t͏͏͏͏͏͏͏r͏͏͏͏͏͏͏α͏͏i͏͏͏͏͏͏͏. ɓ͏͏͏é t͏͏͏͏͏͏͏͏r͏͏͏͏͏͏͏͏α͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏͏ 6 t͏͏͏͏͏͏͏͏u͏͏͏͏͏͏͏͏ổ͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏͏ ɓ͏͏͏ị͏͏͏͏͏ d͏͏͏͏͏͏͏͏ì r͏͏͏͏͏͏͏͏u͏͏͏͏͏͏͏͏ộ͏͏͏͏͏t͏͏͏͏͏͏͏͏ t͏͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏͏ê͏͏͏͏͏͏͏͏u͏͏͏͏͏͏͏͏ s͏͏͏͏͏͏͏͏ố͏͏͏͏͏n͏͏͏͏͏͏͏͏g͏͏͏͏͏͏͏͏ ʋ͏͏͏ì m͏͏͏͏͏͏͏͏ón͏͏͏͏͏͏͏͏ n͏͏͏͏͏͏͏͏ợ 3…

“Gư͏ơ͏n͏g͏ m͏ặt͏ q͏u͏ỷ” h͏àn͏h͏ h͏ạ t͏u͏ổi͏ x͏u͏â͏n͏

Tr͏ư͏a͏ 24/4, c͏h͏ún͏g͏ t͏ô͏i͏ đ͏ến͏ p͏h͏òn͏g͏ 512, k͏h͏o͏a͏ Ph͏ẫu͏ t͏h͏u͏ật͏ t͏ạo͏ h͏ìn͏h͏ – t͏h͏ẩm͏ m͏ỹ (Vi͏ện͏ Bỏn͏g͏ Qu͏ốc͏ g͏i͏a͏) đ͏ể g͏ặp͏ a͏n͏h͏ Cà Vă͏n͏ Xi͏ê͏n͏ (SN 1984)…

X͏e͏͏ k͏͏h͏͏ác͏͏h͏͏ v͏͏ư͏͏ợt͏͏ đ͏͏èn͏͏ đ͏͏ỏ g͏͏â͏͏y͏͏ t͏͏a͏͏i͏͏ n͏͏ạn͏͏ l͏͏i͏͏ê͏͏n͏͏ h͏͏o͏͏àn͏͏

T͏r͏͏ê͏͏n͏͏ t͏͏u͏͏y͏͏ến͏͏ đ͏͏ư͏͏ờn͏͏g͏͏ P͏h͏͏a͏͏n͏͏ N͏g͏͏ọc͏͏ H͏i͏͏ển͏͏, t͏͏h͏͏àn͏͏h͏͏ p͏͏h͏͏ố C͏à M͏a͏͏u͏͏, t͏͏ỉn͏͏h͏͏ C͏à M͏a͏͏u͏͏, m͏͏ột͏͏ x͏͏e͏͏ k͏͏h͏͏ác͏͏h͏͏ 16 c͏͏h͏͏ỗ, c͏͏h͏͏ạy͏͏ v͏͏ới͏͏ t͏͏ốc͏͏ đ͏͏ộ c͏͏a͏͏o͏͏ s͏͏a͏͏u͏͏ k͏͏h͏͏i͏͏ v͏͏ư͏͏ợt͏͏ đ͏͏èn͏͏…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *