Nhói lòng cha nghèo cõng con gái teo não cùng nhặt ve chai, hai mắt ngấn lệ: Kiếm ăn không đủ nào mơ chữa bệnh

Trong cuộc sống, có những khoảnh khắc mà khi chứng kiến, ai cũng cay cay khóe mắt vì xót thương và xúc động. Giống như khoảnh khắc hai cha con trong câu chuyện dưới đây.

Ngày nào cũng vậy, những người ở ven sông Sài Gòn thường chứng kiến cảnh một người đàn ông đã đứng tuổi cõng theo trên lưng là cô con gái nhỏ mắc bệnh đi lượm ve chai.

Trên chiếc ghe nhỏ, người cha vớt những vỏ lon bia trôi trên sông, vừa làm vừa trông chừng cô con gái dại khờ rồi luôn miệng nói chờ cha một xíu.

Ông Nguyễn Văn Bằng (50 tuổi) và cô con gái là Nguyễn Thị Kiều Loan. Ảnh: Internet

Được biết, người đàn ông này là Nguyễn Văn Bằng (50 tuổi), còn cô con gái là Nguyễn Thị Kiều Loan. Loan năm nay đã 18 tuổi, thế nhưng chỉ nặng có 17kg, và trí tuệ thì ngô nghê như một đứa trẻ.

Bởi vậy nên mỗi ngày, chú Bằng vừa đi mưu sinh, vừa mang theo con gái nhỏ để trông chừng. Trời nhá nhem tối cũng là lúc công việc đã hòm hòm, chú lại gọi cô con gái trở về, cõng con trên lưng và nói những lời đầy trìu mến.

Theo lời chú Bằng, kể từ khi trong bụng mẹ Loan đã mắc chứng teo não bẩm sinh. Vì điều kiện gia đình khó khăn cho nên khi con chào đời, vợ chồng chú Bằng chết lặng đi khi con chỉ có cái đầu nhỏ xíu.

Loan tuổi đã lớn nhưng vẫn ngây ngô. Ảnh: Internet

Lúc này bác sĩ cũng nói với gia đình đây là bệnh khó chữa, có tiền thì mua thuốc bổ, cho con ăn đồ ngon, sạch để con khỏe hơn. Thế nhưng ngay cả việc đơn giản này hai vợ chồng cũng không có điều kiện để lo.

Khi đưa con về nhà, vợ chú là cô Nguyễn Thị Hậu (44 tuổi) gạt nước mắt động viên nhau làm lụng nuôi con. Cuộc sống khốn khó, hai vợ chồng lấy sông nước làm chốn nương nhờ và bám trụ trên chiếc ghe nhỏ đậu ở méo cầu Bình Triệu, họ làm công việc đi vớt ve chai để sống qua ngày.

Chú Bằng cũng kể cách đây 3 năm, Loan gặp trận ốm nặng, lúc này vợ chồng chú đưa con gái vào Nhi đồng 1 để khám, nhưng con không có giấy tờ bảo hiểm y tế nên chữa bệnh một thời gian thì cạn kiệt tiền, vợ chồng chú phải đưa con về nhà.

Ông thường xuyên phải trông con trong lúc làm. Ảnh: Internet

Dù chẳng thể phát triển như những đứa trẻ khác, thế nhưng chú Bằng tự hào khoe rằng con biết hết mọi việc, tuy không thể tự chủ, tự làm được, nhưng Loan cũng luôn gắng hết sức. Thậm chí nhiều lần, chú còn khen con giỏi, đúng là con gái của ba Bằng cho con vui.

Vì đứa con gái duy nhất mắc bệnh nên nhiều khi, vợ chồng chú Bằng thấy buồn, nghĩ con thiệt thòi hơn so với các bạn bè cùng trang lứa. Nghĩ thương con, vợ chồng chú càng tự động viên phải cố gắng để lo cho con được tốt hơn.

Được biết, mỗi ngày chú Bằng vớt được mấy chục vỏ lon bia, ít sắt vụn sau một ngày ngược xuôi trên sông. Nếu bán giỏi lắm cũng được hơn 50 nghìn đồng, cũng đủ tiền đi chợ nuôi 3 miệng ăn.

Cuộc sống trong chiếc thuyền chật chội. Ảnh: Internet

Mấy chục năm bôn ba trên sông, tài sản mà người đàn ông này có được chính là chiếc ghe cũ được mua lại để làm chỗ che mưa, che nắng.

Với chú Bằng, đây là cả một sự nỗ lực, chỉ thương con gái sống trong điều kiện khốn khó thường xuyên đau yếu, cứ vài ba hôm lại sổ mũi, ho một lần, thế nhưng cả nhà cũng chỉ cố cầm cự cho qua ngày chứ chẳng dám đến bệnh viện.

Hai bố con vui đùa lúc rảnh rỗi. Ảnh: Internet

Còn Loan, cô gái 18 tuổi nhưng có thân hình như trẻ nhỏ thích nhất là được khen, được ngồi trong long cha mẹ. Ở độ tuổi này, các bạn em đã ngồi trên ghế giảng đường, còn riêng Loan lại khác.

Cô bé chưa từng được trải qua khoảnh khắc ngồi trên ghế nhà trường. Cả thời thơ ấu gắn liền với sông nước, với những thứ ve chai, với bệnh viện…

Chỉ nhìn vào những gì mà gia đình Loan có trên chiếc ghe nhỏ chật chội, chỉ có đống ve chai, chiếc quạt cũ và ít gạo, rau củ mà thôi. Mấy mét vuông trên cái ghe đã gói gọn cả một cuộc đời của 3 con người khốn khổ.

Cuộc sống của cô gái 19 tuổi vẫn như đứa trẻ. Ảnh: Internet

Được biết, cô Hậu cho hay gia đình cô tắm giặt ở nước sông, còn cần nấu ăn thì đi xin nước, sống mãi cũng thành quen nên chẳng cảm thấy có điều gì bất tiện.

Nói về ước mơ trong cuộc đời mình, chú Bằng cho hay chỉ ước có đủ tiền lo cơm nước, thuốc men cho con gái. Chừng đó là toại nguyện lắm rồi, chú không cầu mong điều gì hơn thế.

Dù cuộc sống khốn khó là thế nhưng chưa khi nào người ta thấy gia đình 3 người to tiếng với nhau. Loan cũng không học giỏi, không đạt thành tích nào, chỉ cần con khỏe, con nghe lời, con biết them một vài điều mới với chú Bằng, cô Hậu đã là cả một niềm an ủi lớn lao…

Tổng hợp

Related Posts

N͏͏g͏͏ư͏͏ờ͏͏i͏͏ p͏͏h͏͏ụ n͏͏ữ c͏͏ó “b͏͏ụn͏͏g͏͏ b͏͏ầ͏͏u͏͏” k͏͏h͏͏ổ͏͏n͏͏g͏͏ l͏͏ồ, l͏͏ớn͏͏ d͏͏ầ͏͏n͏͏ s͏͏u͏͏ố͏͏t͏͏ 2 n͏͏ăm͏͏

C͏͏á͏͏i͏͏ b͏͏ụn͏͏g͏͏ p͏͏h͏͏ìn͏͏h͏͏ t͏͏o͏͏ k͏͏h͏͏i͏͏ế͏͏n͏͏ c͏͏ô k͏͏h͏͏ôn͏͏g͏͏ t͏͏h͏͏ể͏͏ n͏͏ằm͏͏ n͏͏g͏͏ủ t͏͏h͏͏o͏͏ả͏͏i͏͏ m͏͏á͏͏i͏͏, t͏͏h͏͏ậ͏͏m͏͏ c͏͏h͏͏í n͏͏g͏͏ư͏͏ờ͏͏i͏͏ p͏͏h͏͏ụ n͏͏ữ n͏͏à͏͏y͏͏ c͏͏òn͏͏ r͏͏ơi͏͏ v͏͏à͏͏o͏͏ t͏͏ìn͏͏h͏͏ c͏͏ả͏͏n͏͏h͏͏ đ͏͏ứ͏͏n͏͏g͏͏ c͏͏ũn͏͏g͏͏ k͏͏h͏͏ôn͏͏g͏͏ đ͏͏ư͏͏ợc͏͏…

Na͏m͏ s͏i͏n͏h͏ b͏ị “u͏n͏g͏ t͏h͏ư͏ m͏áu͏” t͏r͏a͏o͏ b͏ằn͏g͏ t͏ốt͏ n͏g͏h͏i͏ệp͏ r͏ồi͏… r͏a͏ đ͏i͏

Ng͏u͏y͏ễn͏ Đô͏n͏g͏ Kh͏a͏n͏g͏ b͏ị u͏n͏g͏ t͏h͏ư͏ m͏áu͏ . Th͏ầy͏ c͏ô͏ đ͏ến͏ t͏â͏̣n͏ n͏h͏à t͏r͏a͏o͏ b͏ằn͏g͏ t͏ô͏́t͏ n͏g͏h͏i͏ệp͏ đ͏ể h͏o͏àn͏ t͏h͏àn͏h͏ t͏â͏m͏ n͏g͏u͏y͏ện͏ c͏ủa͏ b͏ạn͏. Kh͏a͏n͏g͏ q͏u͏a͏ đ͏ời͏…

M͏ắ͏͏͏͏͏͏c͏͏͏͏͏͏͏ d͏͏͏͏͏͏͏ị͏͏͏͏͏͏ t͏͏͏͏͏͏͏.ậ͏͏͏͏͏͏t͏͏͏͏͏͏͏ h͏͏͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏ế͏͏͏͏͏͏m͏͏͏͏͏͏͏ g͏͏͏͏͏͏͏ặ͏͏͏͏͏͏p͏͏͏͏͏͏͏ c͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏à͏͏͏͏͏͏o͏͏͏͏͏͏͏ đ͏͏͏͏͏͏͏ờ͏͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏

 D͏ị t͏ật͏ b͏ẩm͏ s͏i͏n͏h͏ k͏h͏i͏ến͏ c͏ậu͏ b͏é t͏r͏ô͏n͏g͏ n͏h͏ư͏ c͏ó 2 k͏h͏u͏ô͏n͏ m͏ặt͏ n͏ê͏n͏ đ͏i͏ đ͏â͏u͏, b͏é c͏ũn͏g͏ p͏h͏ải͏ h͏ứn͏g͏ c͏h͏ịu͏ n͏h͏ữn͏g͏ án͏h͏ m͏ắt͏ t͏ò m͏ò v͏à…

Bị͏͏͏ d͏͏͏͏ì r͏͏͏͏u͏͏͏͏ộ͏͏͏t͏͏͏͏ “t͏͏͏͏h͏͏͏͏i͏͏͏͏ê͏͏͏͏u͏͏͏͏ s͏͏͏͏ố͏͏͏n͏͏͏͏g͏͏͏͏” v͏͏͏͏ì 3 t͏͏͏͏r͏͏͏͏i͏͏͏͏ệ͏͏͏u͏͏͏͏ đ͏͏͏͏ồn͏͏͏͏g͏͏͏͏

B͏͏͏͏͏͏͏à͏͏͏͏͏ T͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏ắ͏͏͏͏͏m͏͏͏͏͏͏͏ k͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏ô͏͏n͏͏͏͏͏͏͏g͏͏͏͏͏͏͏ n͏͏͏͏͏͏͏g͏͏͏͏͏͏͏ờ͏͏͏͏͏ P͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏ư͏͏͏͏͏͏͏ợn͏͏͏͏͏͏͏g͏͏͏͏͏͏͏ l͏͏͏͏͏͏͏ạ͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏ c͏͏͏͏͏͏͏ó t͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏ể͏͏͏͏͏ n͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏ẫ͏͏͏͏͏n͏͏͏͏͏͏͏ t͏͏͏͏͏͏͏â͏͏͏͏͏͏͏m͏͏͏͏͏͏͏ t͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏ê͏͏͏͏͏͏͏u͏͏͏͏͏͏͏ s͏͏͏͏͏͏͏ố͏͏͏͏͏n͏͏͏͏͏͏͏g͏͏͏͏͏͏͏ c͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏á͏͏͏͏͏u͏͏͏͏͏͏͏ t͏͏͏͏͏͏͏r͏͏͏͏͏͏͏α͏͏i͏͏͏͏͏͏͏. ɓ͏͏͏é t͏͏͏͏͏͏͏͏r͏͏͏͏͏͏͏͏α͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏͏ 6 t͏͏͏͏͏͏͏͏u͏͏͏͏͏͏͏͏ổ͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏͏ ɓ͏͏͏ị͏͏͏͏͏ d͏͏͏͏͏͏͏͏ì r͏͏͏͏͏͏͏͏u͏͏͏͏͏͏͏͏ộ͏͏͏͏͏t͏͏͏͏͏͏͏͏ t͏͏͏͏͏͏͏͏h͏͏͏͏͏͏͏͏i͏͏͏͏͏͏͏͏ê͏͏͏͏͏͏͏͏u͏͏͏͏͏͏͏͏ s͏͏͏͏͏͏͏͏ố͏͏͏͏͏n͏͏͏͏͏͏͏͏g͏͏͏͏͏͏͏͏ ʋ͏͏͏ì m͏͏͏͏͏͏͏͏ón͏͏͏͏͏͏͏͏ n͏͏͏͏͏͏͏͏ợ 3…

“Gư͏ơ͏n͏g͏ m͏ặt͏ q͏u͏ỷ” h͏àn͏h͏ h͏ạ t͏u͏ổi͏ x͏u͏â͏n͏

Tr͏ư͏a͏ 24/4, c͏h͏ún͏g͏ t͏ô͏i͏ đ͏ến͏ p͏h͏òn͏g͏ 512, k͏h͏o͏a͏ Ph͏ẫu͏ t͏h͏u͏ật͏ t͏ạo͏ h͏ìn͏h͏ – t͏h͏ẩm͏ m͏ỹ (Vi͏ện͏ Bỏn͏g͏ Qu͏ốc͏ g͏i͏a͏) đ͏ể g͏ặp͏ a͏n͏h͏ Cà Vă͏n͏ Xi͏ê͏n͏ (SN 1984)…

X͏e͏͏ k͏͏h͏͏ác͏͏h͏͏ v͏͏ư͏͏ợt͏͏ đ͏͏èn͏͏ đ͏͏ỏ g͏͏â͏͏y͏͏ t͏͏a͏͏i͏͏ n͏͏ạn͏͏ l͏͏i͏͏ê͏͏n͏͏ h͏͏o͏͏àn͏͏

T͏r͏͏ê͏͏n͏͏ t͏͏u͏͏y͏͏ến͏͏ đ͏͏ư͏͏ờn͏͏g͏͏ P͏h͏͏a͏͏n͏͏ N͏g͏͏ọc͏͏ H͏i͏͏ển͏͏, t͏͏h͏͏àn͏͏h͏͏ p͏͏h͏͏ố C͏à M͏a͏͏u͏͏, t͏͏ỉn͏͏h͏͏ C͏à M͏a͏͏u͏͏, m͏͏ột͏͏ x͏͏e͏͏ k͏͏h͏͏ác͏͏h͏͏ 16 c͏͏h͏͏ỗ, c͏͏h͏͏ạy͏͏ v͏͏ới͏͏ t͏͏ốc͏͏ đ͏͏ộ c͏͏a͏͏o͏͏ s͏͏a͏͏u͏͏ k͏͏h͏͏i͏͏ v͏͏ư͏͏ợt͏͏ đ͏͏èn͏͏…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *