Mất 4 đứa con trong khoảng thời gian không lâu, tới đứa con thứ 5, bà mẹ này đã khóc ngất khi hay tin con cũng mắc bệnh hiểm nghèo, tính mạng trong cơn nguy kịch.
Hoàn cảnh mà chúng tôi nhắc đến là chị Lê Thị Hòa, hiện trú tại xã Quỳnh Tân, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An. Trong căn nhà tồi tàn, lúc nào người ta cũng thấy người mẹ khắc khổ gương mặt nhàu nhĩ, đôi mắt ầng ậc nước.
Cuộc đời của chị là một chuỗi ngày của những nỗi thống khổ khi lần lượt phải tiễn những đứa con dứt ruột đẻ ra qua đời. Chị kể năm 2002 chị sinh con trai đầu long là bé T.

Chưa được bao lâu thì bé có biểu hiện đi ngoài, mệt mỏi, chị cho con lên viện điều trị một thời gian tái lại liên tục và đến tháng thứ 8 thì con đã ra đi mãi mãi.
Năm 2009, sau khi nguôi nỗi đau, chị sinh tiếp bé gái tên H thế nhưng bé cũng mắc bệnh giống người anh của mình và qua đời khi được 7 tháng tuổi.
Hai năm sau đó, chị sinh tiếp con gái là bé P và bé M (sinh năm 2013) cũng lần lượt chết yểu khi chỉ mới 6, 7 tháng tuổi cũng với triệu chứng đi ngoài giống như anh chị của mình.

Kể lại chuyện cũ, người mẹ này khóc nấc lên như đau thắt trong long. Mỗi lần chứng kiến những đứa trẻ nhỏ xíu đã phải lìa xa mẹ, chị thấy như bản thân gục ngã, bất lực, thậm chí từng có lần chị nghĩ mình sẽ đi theo các con và trầm cảm suốt thời gian dài.
Chưa kể, vì sự lạ nên chị thường nghe những lời đồn thổi ác ý. Các con chị đã không may mắn khi sớm qua đời, chị và chồng đau đớn hơn ai hết, thế nhưng mọi người thường thêu dệt những câu chuyện khiến ai cũng sợ hãi về gia đình chị.
Đến khi chị mang thai bé thứ 5 và sinh con, chị đặt tên bé là Vinh. Lúc này niềm hy vọng lại lóe sáng. Chị kể khi sinh Vinh, con khóc yếu lắm rồi lịm dần, cơ thể tím tái khiến phải đi cấp cứu. con mắc bệnh dự trữ thể tiêu bào, tức là bệnh tim to, đây là căn bệnh hiểm nghèo và hiếm gặp. Trên thế giới có khoảng 9 người mắc và Vinh là một trong số đó.

Anh Lực – chồng chị Hòa cho hay kể từ ngày sinh ra, cuộc sống của Vinh gắn với bệnh viện, cứ đều đặn 1 tháng hai lần chị cho con ra viện ở Hà Nội thăm khám.
Vì mắc bệnh nên sức khỏe của Vinh yếu, đến nay 4 tuổi nhưng cậu bé chưa biết đi, đứng không vững, chưa biết nói năng và suy dinh dưỡng nặng. Lúc nào Vinh cũng thở mệt nhọc và có thể ngừng thở bất cứ lúc nào.
Éo le thay, hoàn cảnh của vợ chồng chị Hòa lại vô cùng khó khăn. Kinh tế của anh chị phụ thuộc vào 3 sào ruộng cùng lương phụ hồ bấp bênh. Tính ra, mỗi ngày anh Lực làm việc cực nhọc cũng chỉ có được 280.000 đồng, chỉ đủ tiền chi tiêu trong gia đình.

Còn chị Hòa, vì con ốm nên chị chẳng dám rời con nửa bước. Chị vừa chăm con vừa phụng dưỡng bố mẹ già yếu. Hiện tại, để duy trì việc thăm khám cho Vinh, vợ chồng chị đã vay 200 triệu đồng, chẳng biết đến khi nào mới trả hết nợ.
Dù đau đáu về cái nghèo, với những khoản nợ, nhưng chị Hòa cho hay mình đã mất 4 đứa con và chị không muốn mất thêm đứa con nữa, chị chỉ mong con khỏe mạnh để sống với vợ chồng chị cả đời, dù khó khăn, khổ cực thế nào chị cũng cam long.
Để cứu được con trai, chị Hòa cầu mong những nhà hảo tâm hãy giúp đỡ gia đình để cho con trai chị một cơ hội được sống. Nếu con chẳng qua khỏi, có lẽ chị cũng không đủ sức sống tiếp trong cuộc đời này.
Tổng hợp